Hạnh phúc lứa đôi vốn dĩ xưa nay đã là thứ quá đỗi mong manh. Thôi thì chỉ mong được bình yên bên một người không thề non hẹn biển, không đao to búa lớn, không cần cả thế giới phải nhìn vào mình mà ghen tỵ, chỉ cần không ai muốn rời đi là đủ lắm rồi. “Chúng ta rồi sẽ ổn thôi” – Một thông điệp luôn được lan toả hay chính là tựa đề cuốn sách, như một lời khích lệ động viên thật dịu dàng mà người ta giành cho nhau sau những bộn bề của cuộc sống. Cuốn sách là sự kết hợp của hai tác giả quá đỗi quen thuộc, đó chính là Gào và Minh Nhật, người luôn làm sống dậy trong tôi những cái nhìn mới mẻ về cuộc sống này.
Đang xem: Chúng ta rồi sẽ ổn thôi review
Cuốn sách là dòng tâm sự về cuộc đời Gào hay những mẩu chuyện nhỏ của Minh Nhật. Điểm chung của cả hai là sau tất cả họ đều có những lời nhắn gửi đến độc giả của mình. Giọng văn của Gào nhẹ nhàng nữ tính, còn đối với Minh Nhật lại có chút thô cứng. Tuy hai phong cách, hai cá tính trái ngược như vậy, nhưng ta lại có thể thấy được sự hoà quyện ở phần cuối cuốn sách. Đó chính là những bức thư mà họ gửi cho nhau, người nam kẻ bắc, xa xôi cách trở muôn trùng nhưng mở đầu mỗi bức thư họ đều gọi nhau “này anh”, “em ạ”, thật khiến người ta cảm thấy ấm lòng.

Cuốn sách là dòng tâm sự về cuộc đời Gào hay những mẩu chuyện nhỏ của Minh Nhật. Điểm chung của cả hai là sau tất cả họ đều có những lời nhắn gửi đến độc giả của mình
Nhưng có lẽ những lời chia sẻ và lối suy nghĩ của Gào là điều khiến tôi ấn tượng về cuốn sách này. Đơn giản vì chúng tôi đều là phụ nữ và tôi cũng đã từng manh mẽ như vậy. “Và dù cho số phận có sắp xếp cuộc đời ta đi theo bất kì hướng nào mà nó muốn, dìm ta dưới đáy bi thương hay tuyệt vọng nhưng nó cũng sẽ không chặn mọi lối đi. Bởi vẫn còn những con đường ngay cả khi tăm tối nhất. Nên tôi luôn an ủi bản thân mình rằng rồi mọi chuyện cũng sẽ ổn thôi, Gào nói.
Đối với cô, trong tình yêu thì “Chọn người để yêu thương không phải qua những lời đường mật mà qua những trải nghiệm ngọt ngào”. Khi còn trẻ, người ta có thể dễ dàng từ bỏ một mối tình, vì nghĩ rằng hạnh phúc, những điều mới mẻ nhất sẽ đến trong tương lai. Cũng có thể. Nhưng… Người ta đâu biết rằng những gì ta mong muốn và cần nhất chỉ đến một lần trong đời. Vì vậy đừng vì quá cô đơn mà vội nắm nhầm bàn tay khác để rồi tự nhận lấy tổn thương về mình. Đôi khi tình yêu luôn là những nghịch lý đầy ngang trái, thế mà chẳng một ai có thể lý giải được rằng: Khi một ai đó buông tay, ta lại luôn nuối tiếc kí ức cũ và rồi cố gắng chạy theo để níu kéo những gì còn sót lại. Nếu bản thân thực sự cảm thấy mệt mỏi và không thể tiếp tục được nữa, thì hãy dừng lại đi. Bởi những lúc như vậy thì buông bỏ mới chính là cách duy nhất để chúng ta hạnh phúc trở lại.
Khi còn trẻ ta gặp gỡ dăm ba người, rồi yêu một vài người, nhưng đến cuối cùng lại chẳng thể đi cùng nhau. Đúng người đúng thời điểm là cổ tích, sai người sai thời điểm là thanh xuân. Sau tất cả Gào như muốn gửi gắm đến những cô gái không may mắn trong tình yêu rằng: Hãy thật mạnh mẽ và can đảm để đi qua từng ngã rẽ, từng vết xước của tình yêu. Mặc cho về sau là hạnh phúc hay bể dâu, thì những ngày tháng đó ta vẫn luôn nuôi giữ ước mơ của mình, đây mới thực sự là thứ cần yêu hơn bất cứ người đàn ông nào cả. Nếu đêm xuống có chợt yếu lòng mà nhớ về người cũ thì hãy cho phép bản thân được sống thật với cảm xúc của mình. Hãy khóc đi, khóc ướt đẫm cả gối cũng được nhưng ngày mai khi bình minh thức giấc, bạn chẳng còn là cô gái yếu đuối vì thất bại trong tình yêu, mà hãy tự tin, chào đón ngày mới đầy năng lượng. bởi ngoài kia còn rất nhiều điều tốt đẹp hơn đang chờ đón bạn. Suy cho cùng, khung trời nào mà chẳng có bão giông, chỉ là người có chỗ trú, kẻ thì không, cuộc sống giống như một cơn mưa rào. Không có ô thì hãy cố gắng chạy. Vì thế hãy sống như ngày mai là tận thế.
Xem thêm: Ứng Dụng Của Gỗ Táu Mật Có Tốt Không ? Đặc Điểm, Công Dụng Và Cách Nhận Biết
Hoá ra người ta vẫn hay nói yêu một thành phố không phải vì ở đó có gì, mà là vì ở đó là không ai không sai một nhịp. Sau một quãng thời gian rất dài, cuối cùng em cũng tìm được lý do chính đáng để yêu Hà Nội. Bởi vì nhờ có thành phố này mà giữa hàng triệu người em không muốn, lại có thể gặp một người như anh. Và dù có phải chọn đi chọn lại em cũng nhất định ở lại Hà Nội để tìm được anh. Rồi, chợt nhớ những ngày Hà Nội mưa, có người chờ em trước ngõ, em nép mình trong chiếc áo mưa, chẳng cần biết trời đất đang tăm tối thế nào, chỉ cần biết em có anh.
“Thôi, ngủ đi em. Để rồi tỉnh dậy với những lời ước biết đâu sẽ thành hiện thực. Đến một ngày, chúng ta sẽ cùng ngồi lại nơi nào đó, khi mỗi người đã có một khoảng trời riêng, nhìn nhau bình thản và nhận ra dù đã đi qua những khó khăn đến mấy, dù đã vấp ngã bao nhiêu lần, dù chuyện gì xảy ra…Thì, chúng ta rồi sẽ ổn thôi.”
Em nhớ anh, người cũ à!!!
~ Hà Nội ~
HJ – Sunshine