Cay cú sẽ trở thành một thứ năng lượng động lực tuyệt vời khi ta tỉnh biết để sử dụng nó. Trong trường hợp này, tôi áp dụng nó để làm món thịt nướng bằng nồi chiên không dầu.
Gia đình tôi nổi tiếng trong họ với món bún chả tuyệt vời mẹ tôi làm. Mỗi dịp lễ Tết tụ họp, họ hàng nhà tôi ai cũng hóng món này cả. Thịt nướng nhà tôi đã đạt đến một cái level mà tôi đi ăn bún chả, bún thịt nướng từ Bắc chí Nam chưa một hàng nào cảm thấy ưng như miếng thịt nướng nhà tôi làm. Bí kíp gia truyền ấy mẹ tôi đã sớm chỉ cho tôi từ khi tôi mới chập chững vào con đường bếp núc lúc học tiểu học.
Chừng ấy năm rèn luyện, tôi khá tự tin về khả năng làm món bún chả của mình. Cho đến khi, không có điều kiện chuẩn bị than và lò để nướng, tôi chuyển qua làm thử bằng nồi chiên không dầu thì vấp ngã đến 2 lần. Đổi sang xài một công cụ mới không phải là chuyện đơn giản. Chúng ta luôn cần thời gian để làm quen, rút kinh nghiệm và tìm ra cách phù hợp nhất. Chẳng gì bằng cứ lao vào làm.
Lần thứ nhất, món chả khô queo, dai nhách. Tôi tự trách mình lựa thịt cẩu thả, loại thịt cần mua hết, tôi cố chấp dùng loại khác nên kết quả nướng lên dai, khô là điều khó tránh.
Lần thứ hai, mới tuần rồi thôi, tôi chọn đúng loại thịt thường dùng. Tẩm ướp đúng chuẩn. Thế mà nướng lên vẫn khô dai. Tôi ngẫm ra là vì mình chưa sử dụng được đúng cái lò nên thành ra vậy. Chồng vẫn khen ngon, bảo thế là quá okie lah rồi. Nhưng tôi vẫn thấy nó tức ngang cành hông.
Có những lúc chợt nghĩ tôi trào dâng sự cay cú với chính bản thân mình. Mình sai ở đâu nhỉ? Thời gian nướng? Hay nhiệt độ? Hay cả hai???
Mấy hôm ốm mệt nằm dài, càng nghĩ càng cay chứ, mẹ nó Ăn một miếng mà nó không ngon, vị không tròn thì quả thực là bứt rứt.
Tôi ngẫm lại quá trình nướng chả bằng than suốt bao năm, và thử tư duy nếu dùng nồi chiên không dầu thì nên làm gì để nó gần được như vậy nhất? Tôi vận dụng cả những kinh nghiệm về chiên, rán thịt, kinh nghiệm nướng bằng lò nướng thông thường để tư duy. Cuối cùng xét thấy có một vài phương án khả thi, tôi quyết định đi chợ mua thịt về phục thù. Dẫu biết rằng về nguyên tắc, gia đình tôi không ăn 2 bữa thịt nướng/tuần bao giờ. Mỗi tháng 1 lần đã là quá nhiều rồi. Nhưng sự cay cú này đang thiêu đốt tôi nên tôi cần làm nó thôi, ngồi một chỗ mà hoang mang, bứt rứt làm gì.
Kết quả thành công mĩ mãn. Miếng thịt bên ngoài nâu bóng đẹp mắt, bên trong mềm mướt, không hề khô cứng hay dai, vẫn giữ được độ ngọt tươi ngon. Lần sau điều chỉnh một chút xíu nữa là có thể đạt gần bằng nướng than đến 90% rồi.
Mẹ nó, có thế chứ Bí kíp nướng chả nếu ai quan tâm, tôi sẽ viết riêng hẳn 1 bài khác. Nhưng để thực sự thành công bền vững, chả gì khác ngoài việc làm đi làm lại nó nhiều lần các bạn ạ. Kiểu như tôi bây giờ có nhắm mắt tôi cũng ướp được thịt chuẩn vị luôn không cần cân đo đong đếm, vì tôi đã làm nó trong 20 năm nay rồi
Phiêu Linh,
Nha Trang, 26/2/2023
The post Cay cú appeared first on Phiêu Linh Blog.